Những tiệm ăn , những khách sạn, những quán café, Lotteria, KFC, Tous les jours,...mọc lên san sát trên những con đường Saigon.
Một Saigon năng động của giớí trẻ.
Giới già thế hệ 5X của tôi lỗi thời rồi.
Nghe lời con gái, vào Tous les jours ngồi uống sữa tươi, ăn bánh ngọt chờ nó học Văn và hai mẹ con cùng về lúc 9 giờ tối.Cũng chỉ vì sợ con mệt quá chớ thật ra đã thả lõng cho nó từ lớp 10 và 11 . Nhưng 4 tháng cuối cùng của lớp 12 bỏ cả công việc để đưa rước con gái, và bây giờ khá hơn có thể ngồi trong quán để đợi nó... lại còn ở Tous les Jours, có máy lạnh, có WF ... không ngồi lề đường chờ con như trước nữa...một bước tiến bộ về tài chánh.
Ngồi đây nhìn Saigon ban đêm.
Hôm nay định vào Lotteria, nhưng khi đậu xe không thấy ai đến đưa vé, người bảo vệ thấy tôi loay hoay, bèn đến hỏi trống lơ : mua về hay ăn ở đây.
Nghe phát chán bèn bỏ đi loanh quanh Saigon, chợt nghĩ : Saigon bây giờ là của ai !
- Của giới 7X trung niên thành đạt, có xe hơi, có tài xế đưa những nhóm làm ăn vào các quán vừa nhậu, vừa ngoại giao.
- Của các thanh niên choai choai con nhà giàu đi xe trên 150 phân khối, mới coong...Quán café đầy xe gắn máy đời mới. Đèn mờ,... tấp nập thanh niên nam nữ ra vào.
- Tôi không nhìn thấy học sinh, nhưng cở tuổi 9X, 8X đầy dẫy.
- Không thấy người già như tôi.
Họ đâu mất rồi. Saigon về đêm không có người già. Do đó, những người bảo vệ, những người coi xe sẽ rất ngạc nhiên tại sao ở đâu một bà già tóc bạc, đi xe gắn máy, đòi vào quán café, hay tiệm thức ăn nhanh một mình, những nơi của thanh niên
Họ không biết vì tò mò mà tôi tham gia vào... thấy lợn cợn, như thế nào đó, thấy lạc loài, bị nhìn với cặp mắt ngạc nhiên, tò mò... không một người già nào vào quán được gọi là café sách.
Những bạn già của tôi hình như buổi tối chỉ ở nhà ngồi trước TV, cũng không thể cầm quyển sách nữa... và gần như mù vi tính. Tại sao tôi lại muốn xen vào giới trẻ này, và nhóm này có thích sự có mặt của tôi không ?
- Saigon hôm nay là của họ. Của tuổi trẻ chớ không phải của giới già chúng tôi. Không có chỗ nào cho giới già của chúng tôi ngồi đọc sách uống café, một ly trà để đọc sách, để viết lách, để suy ngẫm.Giới này ở đâu, mất tiêu trên đường phố Saigon ban đêm này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét