Anh kể cho Chị nghe về những trái chuối nướng ngày thơ ấu của anh. Những trái chuối xiêm chín rục được bọc bên ngoài nếp trộn dừa. Phải là chuối xiêm chín chớ không phải loại chuối nào khác vì như thế không đúng khẩu vị của món ăn miền Nam . Nếp nấu hơi nhảo một chút trộn với dừa nạo , bọc chung quanh trái chuối và được quấn thêm bên ngoài hai lớp lá chuối, nướng trên bếp than riu riu. Than không được cháy bùng vì như thế lớp lá chuối sẽ cháy khét mà chuối bên trong chưa nóng đủ độ để tươm mật ra, lớp nếp dừa bên ngoài sẽ cháy khét. Phải đủ thi vị như thế mới có một món ăn dân dã, đặc sệt tính Nam bộ. Chuối bạt ngàn , dừa bạt ngàn, nếp đầy kho,...chỉ cần sáng tạo một chút, khéo tay một chút là có thể có một món ăn vừa thổi, vừa bùi, ăn tại chổ, ăn nóng mới ngon....Anh ví những trái chuốí nướng bọc nếp dừa dòn rụm này được bàn tay khéo léo của người nứong trở qua trở lại trên vĩ như những chú heo sữa quay ; những con heo sữa quay vàng ươm này đã từng làm anh bị đòn vì dám trộm ăn
Gia đình anh chạy loạn từ Phan Thiết vào Saigon, tá túc nhà người bác, hai anh em anh phải đi bán chuối nướng.Gánh chuối nướng nuôi sống gia đình anh, để tồn tại, để được đến trường. Thời đó không có KFC, Lotteria, Tous les jours, nên những người bán những món ăn quốc hồn quốc tuý này còn sống được. Hai anh em rong ruổi khắp đường Saigon, không biết rằng mình đang gìn giữ cho nền ẩm thực Nam bộ.
Có những người Sai gon nhớ góc Brodard, Givral,...những hiệu bánh Tây mà chỉ những đứa trẻ thượng lưu được lui tới. Anh nhớ những góc phố, những con hèm chằn chịt của Saigon với những món ăn của Saigon đang dần dần biến mất.
Saigon bây giờ là của ai ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét