Gần như trong bất cứ mối quan hệ nào, người này cũng đều bắt người kia phải làm theo chương trình hoặc ý thích của mình.
- Bố mẹ cũng bắt con cái theo ý thích của mình: ăn thức ăn theo ý của mình ( nhân danh sự quân bình bổ dưỡng ), định hướng học tập theo ý của gia đình.
Chỉ có những đưa trẻ có bản lĩnh lắm mới thoát ra khỏi cái ách này.
- Khi kết hôn thì chồng ( hoặc vợ ) cũng bắt người yêu cầu theo ý của mình.
- Anh thích ăn thế này, em nấu cho anh ăn nha…Anh thích nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, ngăn nắp,… em làm cho anh nha !!!
- Thế là vợ (hoặc chồng) phải hy sinh cái thích của mình mà chìu theo người đó. Một thời gian dài quên mất mình muốn gì, mình có ước mơ nào lúc trẻ
- Một người có cá tình sẽ phải là người đơn thân hoặc lúc nào cũng sống trong trạng thái stress.
Người Đông Phương dạy chữ “ Nhẫn ” làm đầu. Phải Nhẫn mới thành công, khôn ngoan, … phải sống vì người khác…
Thế là quên mất chính mình.
- Chơi với bạn cũng thế, nếu bạn mạnh mẽ hơn thì bị cuốn theo nó, theo những trò chơi, những quan điểm của nó…nều không nó tẩy chay mình.
- Đi học cũng thế, cũng phải học trong một chương trình giáo dục của những người “ từ trên trời ” phán xuống. Học từ mẫu giáo đến Tiến Sĩ. Muốn làm tiến sĩ thành công phải theo trường phái của ông thấy hướng dẫn
Trời ơi, tự do, ta có được tự do không ?
Có bố mẹ nào nghĩ là tuy mình sinh con ra nhưng nó có cuộc đời riêng và ước mơ riêng
Có một người bạn nào nghĩ tình bạn là nâng đở, là giúp bạn mình đạt ước mơ của bạn ấy.
Có một người chồng ( hay vợ ) nào nghĩ rằng tình yêu là nâng tầm là nương tựa để chồng ( hay vợ ) đạt được những hoài bảo của mình
Có một nền giáo dục nào giúp cho học sinh tự sáng tạo những gì nó thích
Có một xã hội nào giúp con người sống hạnh phúc của chính họ hay không ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét