Đọc Trần Dần “ Những ngã tư và những cột đèn ”, thấy ông dùng hai chữ “ nộm đời ” hay quá, bèn xin phép được đề tựa bài này.
“ Nộm ” là danh từ miền Bắc, miền Nam gọi là “ Gỏi”, là một loại thức ăn khai vị, hơi hỗ lốn. Một tí carotte, một tí dưa leo, một tí củ hành, một ít bưởi ( hay củ hủ dừa, đu đủ, ...) một ít thịt, tôm, mực, rau, chanh, mắm, muối, đường, ớt, dấm, hành, đậu phọng ...hỗ lốn.
Ăn khai vị.
Vâng, chỉ để ăn khai vị.
Thứ “ nộm đời ” tại trường đại học K này cũng thế, cũng hỗ lốn, cũng gom mọi thứ vào làm lãnh đạo lớn, lãnh đạo nhỏ, cũng tùm lum trình độ, cũng quá nhiều phe phái...Họ đến với môi trường giáo dục không vì sứ mệnh giáo dục mà vì tư lợi nhiều hơn, với nhiều cấp bực lợi lộc tuỳ theo vị trí ...Nếu để riêng ra, không thể tự sống được, tự ngon được, nên gom lại thành một món “ Nộm ”.
Hôm nay, các thực phẩm dùng làm “ nộm ” được tụ tập vào để dâng hương trước bàn thờ linh thiêng của đất tổ. Thành tâm cầu nguyện điều gì ? Người này mong người kia chết đi. Người này ước người kia từ chức, hoặc bị bất cứ tai nạn gì đó...
Thế thì đất tổ linh thiêng sẽ phải nghe ai trong món “ Nộm đời ” này !!!
Chẳng ai nhớ rằng số phận của họ chỉ là một món khai vị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét