Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

BÀ LÃO NGỒI KHÓC BÊN ĐƯỜNG

Có một bà lão ngồi khóc ở gốc cây đa đầu làng, còm cỏi, ốm yếu. Người người đi ngang qua ngạc nhiên dừng lại hỏi. Bà lão không nói, cứ khóc rấm ra rấm rít. Có một ông quan đi kiệu ngang qua, thấy lạ, bèn xuống kiệu, đến gần hỏi bà lão. Một lúc lâu, bà lão mới nói :
  • Lão khóc cho vận nước, thưa Ngài.
  • Tại sao thế, nước mình vừa có vua mới mà ?
  • Vì thế lão mới khóc...
    Ông quan ngạc nhiên hỏi mãi, hỏi mãi, ... đến khi chiều xuống, bà lão mới sụt sùi:
  • Kính thưa Ngài, lão nói những lời này khó nghe, mong Ngài lượng thứ; tuy nhiên thân già này cũng chẳng từ nan gì mà không nói thật , dù Ngài có giết lão cũng được, Từ nhỏ đến giờ , lão sống đã qua nhiều triều đại, vua cứ thay đổi mãi.Mỗi lần thay đổi vua là thay đổi luật lệ, thay đổi quan lại . Quan cũ đã tham nhũng đầy kho nhà quan rồi nên cũng thư thái cho dân; quan mới lên , kho nhà quan mới còn trống nên phải làm đầy. Mỗi lần thay đổi là dân chúng càng lầm than. Vườn ruộng nhà lão trước kia rộng lớn nay chỉ còn lại là khuôn viên một mái tranh. Lại thêm nạn thiên tai, mất mùa. Lão khóc là khóc cho vận nước lao đao...
    Ông Quan nghe xong lên kiệu đi một nước, không quay lại.
    Và, bà lão ngồi bó gối ôm mặt khóc tiếp tục ai nói gì cũng không nghe.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BUỔI SÁNG PHÙ DU

  11 giờ còn nằm trên giường Chat với người bạn phương xa Cảm giác cuộc đời của mỗi con người Như kiến bò trong chén Chén của tạo hó...