Hoa ngạc nhiên không hiểu
tại sao mình thích đi ra khỏi nhà thế? Chỉ cần ở nhà vài ngày là bệnh. Dù Hoa
đã trang trí căn nhà đầy đủ tiện nghi, nào wife, máy lạnh, TV, laptop, máy in,
máy scan,…giường, ghế, võng, tủ sách,…đầy đủ, nhưng vẫn muốn ra khỏi nhà.
Buổi sáng, sân thượng chung cư rộng trên 600m2, không
thích.Thích mặc áo quần thể dục, mang giày Adidas để đến công viên đi vòng
vòng, không phải để khoe khoang mà là để nhìn những người tập thể dục, người
này nhảy, người kia chạy, người nọ lắc vòng, uốn dẽo, nhóm tập Thái Cực quyền,
nhóm dancing,…Một buổi sáng sinh động nhờ con người.
Hoa thích đến cơ quan, không chỉ vì yêu công việc mà vì
được gặp các đồng nghiệp chào hỏi, cười đùa, dù rằng có những người không tốt
lắm, nhưng, gặp và nói với người còn hơn im lặng, nén hơi. Cơ quan sinh động
nhờ có con người.
Có những ngày chủ nhật bỏ nhà ngồi trên xe bus đi vòng vòng
Saigon, đi tận quận 9, đi Bình Dương, đi Tây Ninh,… chỉ vì muốn ngắm sinh hoạt
của người chung quanh.Tiếng léo nhéo, tiếng cào nhào, tiếng phiền muộn,…của
những người dùng xe bus nghe rất vui tai.
Có những ngày nghỉ, vẫn không thèm ở nhà đọc sách mà phải
vào thư viện để viết. Viết giữa cảnh sinh viên học nhóm, tranh luận, hay tiếng
rù rì của đôi nam nữ, hoặc tiếng sột soạt của người đọc báo kế bên,…
Nhà vẫn có đầy đủ các phương tiện, nhưng vẫn khó ở nhà vì
chỉ có một mình, vắng ngắt,…
Vì những nơi đó có hơi người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét